Sunday, July 27, 2008

Đạo diễn Ronny Yu nói về Leslie Cheung trong chương trình phong cách sống 'Be My Guest' - 'Làm khách mời của tôi' của Stephn Chan

Nguồn: http://xoomer.alice.it/nguidett/yu01.htm
Dịch sang TV: K.Kelly - dienanh.net
*watch the video of the interview on LeslieTong.com
many thanks to Simie for her precious English translation*

::::::::::::::::::::::::::::::

Stephen: Bạn đã hợp tác với nhiều nghệ sĩ. Có một hay hai người đặc biệt nào mà bạn ngưỡng mộ nhất hoặc có tình bạn thân thiết không? Leslie có phải là một trong số đó?

Ronny: Leslie, vâng. Tôi hợp tác với anh nhiều nhất. Chúng tôi có 3 phim làm cùng nhau. Lý do vì sao Leslie và tôi hợp tác rất tốt với nhau là vì anh ta là người cuồng tín phim ảnh. Hơn nữa một khi anh đã đặt ra mục tiêu, anh sẽ làm việc để đạt được nó dù cho mọi chuyện có khó khăn như thế nào, không có gì trở thành vấn đề một khi anh đã làm hết sức mình, dù cho đó là việc ca hát hay sáng tác nhạc, bạn biết đấy. Thâm chí anh ta trong việc nâng cấp ngôi nhà của mình, nó cũng phải là tốt nhất, bạn hiểu ý tôi rồi chứ? Mọi thứ anh làm đều phải hoàn hảo! Thêm vào đó anh là người có cảm nhận đặc biệt tốt vì thế rất nhiều lần tôi tranh luận với anh về việc làm sao để hoàn thiện một bộ phim; chẳng hạn, bộ phim 'Bạch Phát Ma Nữ'; anh nói, "Ronny, có lẽ chúng ta có thể thử làm nó theo cách này, hoặc, có thể chúng ta thử nó theo cách kia..." Chúng tôi có mối quan hệ như anh em; chúng tôi có nhiều cuộc tranh luận tuyệt vời. Vào thời điểm chúng tôi phải đối mặt với lịch làm việc của Brigitte Lin, chúng tôi đã có 72 giờ quay phim, sử dụng 3 nhóm diễn viên, nhưng chỉ có mình Leslie và tôi (xoay sở - câu này viết ko rõ ý lắm), cho tới một ngày tôi nói với anh, "Leslie, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa!"

Stephen: Nhưng anh ta vẫn có thế tiếp tục?

Ronny: Leslie nói: "Ronny, anh hãy làm một giấc. Tôi sẽ kết thúc quá trình quay phim, sau đó anh có thể xem nó sau, được chứ? " Tất nhiên điều đó là ko thể vì đó là việc mà tôi phải tự làm. Nhưng nếu một diễn viên có thể đưa ra sự giúp đỡ dành cho tôi như vậy, tôi phải tiếp tục thôi. Đó là cách mà chúng tôi thảo luận mọi thứ... Chúng tôi hoàn toàn cởi mở với nhau. Trong nhiều trường hợp, vì bộ phim, anh sẽ nói cho tôi hay khi nào anh nghĩ rằng mọi việc ko được tốt và tôi cũng nói với anh khi có điều gì chưa tốt. Giữa chúng tôi, ngoài tính chuyên nghiệp, còn có sự trân trọng lẫn nhau. Điểm mắc cười nhất là, tôi nói với anh: "Ko hay rồi, 'Bạch phát ma nữ' cần một bài hát chủ đề" Anh đáp lại: "Vâng, tôi biết nó cần một bài hát nhưng tôi chưa nghĩ được bài nào cả. Tuy vậy tôi sẽ nghĩ ra bài nào đó nhanh thôi." Thực sự như vậy anh đã làm rất nhanh. Tôi nhớ khi tôi quay phần kết... một buổi tối tôi đang vừa quay vừa sửa, bỗng nhiên Leslie chạy vào. Anh nói: "Hey, tới đây, anh đã sẵn sàng cho nó chưa". Tôi hỏi: "Chuyện gì vậy?" Anh đáp: "Tôi sẽ ậm ừ bài hát đó để anh nghe." Và anh ngân nga giai điệu cho tôi nghe. Leslie đi khỏi rồi nhưng hình ảnh đó vẫn lưu lại trong trí óc tôi mọi lúc; Leslie trong phục trang, với mái tóc, và tất cả, ngân nga một bài hát cho tôi nghe. Tôi ko bao giờ có thể quên đựơc cảm giác đó; vì thế khi mọi người hỏi tôi rằng tôi có nhớ Leslie ko, tôi trả lời là tất nhiên tôi nhớ anh ấy. Vào thời điểm khi chúng tôi phải cùng chiến đấu, anh đã bước tới và nói với tôi rằng: "Để tôi hát cho anh nghe một bài hát ...". Bài hát khiến tôi vô cùng cảm động và tôi đã nói với anh: "Chính là nó, nó sẽ được!" Anh trả lời: "Wao, thực chứ? anh dễ hài lòng quá đấy! "

Stephen: Ông đơn giản chấp nhận mọi thứ quá dễ dàng! (cười lớn)

Ronny: Vâng ... vâng ... (cười) Leslie đã nói, "Tôi đơn thuần ậm ừ một vài nốt nhạc của bài hát cho anh nghe và anh đã chấp nhận nó như thế đấy!" Tôi nói lại: "Đó là bởi người ậm ừ cho tôi nghe là anh! Bài hát do chính anh sáng tác; nó tràn ngập tình cảm của anh trong đó. Tất nhiên là nó sẽ hay rồi."

Ronny: 'The Phantom Lover' (Người tình của hồn ma)... là...

Stephen:
Có phải là một trong số các tác phẩm ưng ý nhất của ông?

Ronny: 'The Phantom Lover' thực sự rất khó làm; lí do nó khó làm là bởi nó được quay ở Bắc Kinh vào thời điểm trời lạnh đến đóng băng! Chúng tôi cũng có tham vọng rất lớn đối với bộ phim này. Khi tôi vừa nói với Leslie về nó, ngay lập tức cả 2 chúng tôi có trong tay bản phim của Ma-Xu Weibang để xem. Xem xong chúng tôi liền thảo luận làm sao để bắt đầu dự án này. Tôi nói với anh: "Có một vấn đề, đó là anh sẽ phải xấu xí." Vì trong bộ phim anh ta bị tạt axit và khuôn mặt bị biến dạng do axit đốt cháy. Nhưng anh trả lời: "Vậy, tôi phải xấu xí thì sao, tôi đâu có sợ phải xấu xí." Tôi nói: "Nhưng anh là một người đẹp trai, mọi người đều ấn định anh là một anh chàng đẹp trai!" Anh trả lời: "Ồ... nhưng tôi vẫn có phần khác vẫn đẹp trai của mình! " (Ronny cười lớn)

Stephen: (cười) Anh ấy có 2 mặt...

Ronny:
(vẫn còn cười) Phải... 2 mặt.... đó là cách anh ấy nhìn mọi thứ. Anh ko giống như một số những ngôi sao lớn khác, những người có thể sẽ nói: "Ồ phải, nó thật xấu xí, tôi không nên làm nó" hay "Tôi có thể làm đẹp phần xấu xí của mình". Anh ko như thế chút nào vì anh thực sự yêu phim ảnh. Anh luôn nói với tôi anh hăng hái trở thành đạo diễn như thế nào.

Stephen:
Phải... Leslie đã muốn đạo diễn một phim làm lại từ phim của ông, 'The Saviour'.

Ronny: Phải, đúng như vậy. Thật là đáng tiếc... Một sự đáng tiếc lớn nhất.

Stephen: Trước khi Leslie rời bỏ thế giới, ông có gặp hay có liên lạc gì với anh ko?

Ronny: Ko... có một cú điện thoại... vì vào thời điểm đó tôi bận rộn chuẩn bị chiến dịch quảng cáo ra mắt 'Freddy vs.Jason' ở Mỹ. Bỗng nhiên tôi nhận được một cú điện thoại. Mỹ sau Hồng Kông 1 ngày tính theo múi giờ; khi tôi nhận điện, lúc đó đã là ngày hôm sau ở Hồng Kông . Đó lại là ngày 1.4; tôi đã hét lên với các bạn của mình ở Hồng Kông. Đó là ngày Cá Tháng Tư, và dù tôi đang làm một bộ phim ma tại thời điểm đó, điều đó cũng ko thể nào là sự thật, nhưng họ nói với tôi rằng đó là thực tế. Tôi thực lòng ko thể tin nổi! Tại sao? Leslie luôn tạo cho tôi ấn tượng rằng anh là một người mạnh mẽ; về tinh thần anh là một người cứng rắn. Anh ko phải kiểu người có thể từ bỏ dễ dàng... anh ko bao giờ là như vậy. Anh từng là trụ cột sức mạnh, người luôn cổ vũ tôi từ phía sau khi chúng tôi làm phim. Thường thường anh sẽ nói với tôi: "Ronny, đừng stress, anh có thể thực hiện được nó." Tôi nhớ rất rõ khi chúng tôi quay bộ phim 'The Phantom Lover'; diễn viên nữ chính có khó khăn trong việc thực hiện một số thứ; trong các trường hợp như vậy tôi sẽ thấy rất bực và nói: "Ko, Jacklyn, ko phải là như vậy, ko phải như vậy chút nào!" Sau đó thì Leslie đã tới và kéo tôi ra một bên. Anh nói: "Này, cô ấy chỉ là một cô gái Đài Loan, đừng có tức giận như vậy. Ngoài ra, tiếng phổ thông của anh rất dở!" Tôi nói: "Ko, nhưng cô ấy biết nói tiếng Quảng." Leslie trả lời: "Hãy để tôi lo chuyện đó, để nó cho tôi." Anh luôn nói như thế; anh khiến tôi thấy dễ chịu khi làm phim cùng anh. Khi tôi buồn ngủ, anh sẽ nói... mà này... Leslie rất thích ăn uống, phục vụ của anh luôn làm món súp rất ngon lành cho anh... Leslie là một người rất tốt và cực kỳ tài năng. Anh luôn biết chính xác mình đang làm gì. Vì thế khi tôi nhận được cú điện thoại, tôi ko tin nổi điều đó có thể xảy ra.

Stephen: Ông có ý định làm phim với Leslie lần nữa ko?

Ronny: Có, tôi có ý định đó. Vào thời điểm đó chúng tôi đang nghĩ đến việc làm phim về giới trẻ người Mỹ gốc Trung... câu chuyện về sự ra đời của những thanh niên Trung Quốc tại Mỹ, và sự vật lộn cũng như những xung đột với các băng nhóm xã hội đen. Nó cũng nói về sự khắc nghiệt và sự sinh tồn của người Trung Quốc ở hải ngoại trong một xã hội phương Tây. Tôi đang lên kế hoạch như vậy để hợp tác với Leslie; chúng tôi đã cùng nhau tiến hành nhiều khảo cứu. Trong quãng thời gian khi anh ở Vancouver; chúng tôi theo chân cảnh sát quanh tàu của họ để quan sát các hoạt động của bọn Mafia thực sự; chúng tôi đã làm nhiều nghiên cứu, và Leslie, dưới bộ dạng cải trang, cũng đi cùng chúng tôi. Anh ấy thực sự tham gia vào dự án đó.

Stephen: Kết quả cuối cùng là nó ko bao giờ đi đến hồi kết [bộ phim chưa từng được thực hiện].

Ronny lắc đầu trong im lặng.

Thursday, July 3, 2008