Friday, April 13, 2007

Khi Vương Gia Vệ làm phim

Khi nào thì Vương Gia Vệ làm xong một bộ phim? Khi ông hết tiền hoặc đến ngày phải mang phim đi dự liên hoan.

Tháng 4.2003, Giám đốc nghệ thuật LHP Cannes Thierry Fremaux gọi điện cho đạo diễn người Trung Quốc Vương Gia Vệ ở Hồng Kông, để hỏi liệu phim "2046" của ông có kịp tham dự Cannes vào một tuần sau đó hay không. "Phải một tháng nữa", Vương đáp. Một năm sau, Fremaux gọi lại. "Xong chưa?", ông hỏi. Chưa. Thực ra, lúc đó Vương vẫn đang làm... - 4 năm sau khi bấm máy. Nhưng Vương hứa là sẽ kịp. Và đúng như thế, nhưng chỉ vừa đủ. Trước giờ khai mạc Cannes 2004, Fremaux đã phải huỷ buổi chiếu cho báo giới bởi phim của Vương chưa đến. Tối hôm đó, các cuộn phim được máy bay đưa thẳng từ xưởng tráng phim ở Paris đến vào đúng giờ chiếu cho công chúng tại rạp Palais des Festivals. Đó là lần đầu tiên Vương xem phim mình tại rạp một cách đúng nghĩa.

Đó là cách làm phim của một nhà khoa học vĩ đại điên khùng nhất của làng điện ảnh: một cuộc thí nghiệm diễn ra từ năm này qua năm khác cho đến khi ông bị buộc phải ném ống nghiệm và xem lại mình đã tạo ra được gì. "2046" lấy bối cảnh Hồng Kông những năm 1960. Chu Mỗ Văn (Lương Triều Vĩ đóng) sau khi chia tay với Tô Lệ Trân (Trương Mạn Ngọc): đổ vỡ, bị đuổi việc và dành thời gian quyến rũ gái gọi cao cấp. Người đầu tiên Chu đưa về sống chung trong căn phòng số 2046 của một khách sạn tồi tàn. Anh chuyển đến sống ở phòng bên cạnh và bắt đầu viết tiểu thuyết viễn tưởng khoa học về một thành phố trong tương lai có tên 2046. Chu ngày càng chìm sâu vào bóng tối rượu chè, cờ bạc, lừa lọc để kiếm tiền thuê phòng. Anh mê mẩn ả gái nhảy tên Bạch Linh (Chương Tử Di đóng). Khi mối quan hệ xấu đi, Chu lại quay sang một nữ quái cờ bạc chuyên nghiệp (Củng Lợi đóng).

Như thường lệ, Vương yêu cầu diễn viên ứng diễn trong hầu hết các cảnh. Ông không viết kịch bản và chỉ đưa cho họ mấy cái gạch đầu dòng. Thay vào đó, ông bắt diễn viên sống như nhân vật của mình và sau đó để cho họ nói chuyện tếu. Ông cũng thích khai thác theo tất cả các hướng mà một câu chuyện có thể phát triển - điều dẫn đến một lịch quay vô tận và khiến cho diễn viên chẳng biết đường nào mà lần.

Lương Triều Vĩ, người từng làm 5 phim với Vương, hiện đã là một diễn viên ngoại hạng, phải mất một thời gian dài mới quen với cách làm phim lạ đời này. "Điều lạ lùng nhất đối với một diễn viên là không biết câu chuyện kể về cái gì - anh nói - Và sau đó là anh không bao giờ biết Vương sẽ dùng cảnh nào mà anh đã đóng. Có thể ông sẽ cho quay lại toàn bộ cảnh đó trong một nhà hàng nào vào 2 tháng sau, cũng có thể là nửa năm nữa, trên một bãi biễn. Chán nản vô cùng. Bạn chỉ muốn hét lên: "Ông muốn gì đây?" Với diễn viên mới vào nghề, đó là một cực hình". Củng Lợi xuất hiện phần cuối phim như một vai phụ. Nhưng đạo diễn lại mê mẩn nhân vật của cô đến nỗi ông tăng ngay thời lượng xuất hiện. May mà Vương dần dần cũng làm xong một bộ phim là vì ông hết tiền hay do phải đưa phim đi dự liên hoan. "Nếu không có Cannes," Lương Triều Vĩ, "Chúng tôi có thể sẽ bị tra tấn thêm 2 năm nữa".

Giờ đây, khi "2046", dù gì thì gì, cũng đã hoàn thành thì Vương lại đang lặng lẽ lên lịch cho phim tiếp theo về Lý Tiểu Long, do Lương Triều Vĩ thủ vai. "Đó sẽ là một câu chuyện có thật, cấu trúc rõ ràng hơn, và ít ra chúng tôi sẽ có một số thông tin nền - Lương Triều Vĩ nói, giọng vui hẳn lên. Nhưng ngay lập tức anh lại hạ giọng âu lo - Anh có tưởng tượng nổi là Vương Gia Vệ sẽ làm một phim kung-fu không? Tôi chết trước khi phim quay xong mất!". Thế mà vẫn phải chờ mới chết chứ.

Lam Sơn
(Theo Newsweek - Người Lao Động)
:::::::::::::::::

Source: TronHocLamTho - dienanh.net

No comments: